Nhận xét của Phạm Duy Đêm_thu

Bài Đêm thu được soạn với nhạc thuật Tây Phương dùng nhịp valse chậm để diễn tả lòng người trước cảnh đêm thu vắng vẻ:

Vườn khuya trăng rãi hoa đứng im như mắt buồnLòng ta xao xuyến lắng nghe lời hoaCánh hoa vương buồn trong gióÁnh hương yêu nhẹ nhàng say, gió lay

Với một nét nhạc mineure rất đẹp, Đặng Thế Phong dẫn ta vào một vườn trăng để, cũng như Lê Thương trong Bản đàn xuân, tình tự với các loài hoa. Nhưng có lẽ Đặng Thế Phong thấy trước được mệnh yểu của mình nên muốn mở lòng ra thật rộng để thâu tóm vào đó tất cả cảnh vật chung quanh, từ tiếng côn trùng trong gió tới ánh sao trong vũ trụ. Ca khúc có hai phần, một phần theo âm hưởng mineure của Tây Phương, một phần nghiêng hẳn về nhạc ngũ cung Việt Nam (Ré Mi Sol La Si):

Đêm lắng buồn tiếng thu như thì thầmTrong hàng cây trầm mơLàn gió lướt tới cuốn đưa hồn ta phiêu diêuTheo mây trắng trôi lờ lữngNgàn muôn tiếng réo rắtCôn trùng như than vanMơ hồ theo gió lanTrăng xuống dần cỏ cây thêm âm thầmDâng buồn trong ánh saoNhư chiếu nhìn mắt ta bao lạnh lùngLay hồn ta rồi tan